Chapi
Chapi,
Anh bận xây giấc mơ chapi cùng người khác.
Giấc mơ chapi mà mình cùng nhau thề hẹn.
Vậy rồi anh cùng cô ta xây mộng ước của hai chúng ta.
Chẳng hề nghĩ đến em, người cùng Anh đi một đoạn đường.
Em nhìn từng mảnh ghép trong giấc mơ của mình.
Đang mỗi ngày được đắp xây bởi anh và cô ấy.
Em chỉ biết buồn và thương cho phận mình bé vậy.
"Em cũng cần một người để được bảo bọc, chở che".
Mỗi cuối tuần em cũng muốn Anh ghé,
Và mình sẽ cùng nhau nhé-đi dọc khắp phố phường.
Hoặc trồng một cây hoa hay chăm vài chú cá.
Anh sẽ mở điệu nhạc quen thuộc mình hay ca
Rồi nhìn Em cười trìu mến.
Mình thảnh thơi ở những ngày chủ nhật thật bình yên
Anh uống trà, còn em sẽ đọc cho anh nghe đoản thơ em vừa viết.
Lá trên cành đang vào mùa xanh biếc,
chắc chúng cũng vui mừng nhìn mình thắm thiết bên nhau.
Vậy mà, đó chỉ là mộng ước của riêng mình em thấu,
Bị anh giẫm đạp dưới chân cầu lạnh giá rồi còn đâu?
Rồi em cũng mãi yêu Anh bình yên như mùa hạ.
Chẳng cần đáp trả chỉ lặng thầm ước mong .
Giấc mơ em, rồi em sẽ chẳng dám cùng anh đếm đong.
Vì lại sợ Anh sẽ cùng người khác xây đắp
Vốn liếng của em, đã chẳng nhiều nhặn lắm.
Năm lần bảy lượt Anh cướp lấy rồi,
em thành kẻ trắng tay.
Anh bận xây giấc mơ chapi cùng người khác.
Giấc mơ chapi mà mình cùng nhau thề hẹn.
Vậy rồi anh cùng cô ta xây mộng ước của hai chúng ta.
Chẳng hề nghĩ đến em, người cùng Anh đi một đoạn đường.
Em nhìn từng mảnh ghép trong giấc mơ của mình.
Đang mỗi ngày được đắp xây bởi anh và cô ấy.
Em chỉ biết buồn và thương cho phận mình bé vậy.
"Em cũng cần một người để được bảo bọc, chở che".
Mỗi cuối tuần em cũng muốn Anh ghé,
Và mình sẽ cùng nhau nhé-đi dọc khắp phố phường.
Hoặc trồng một cây hoa hay chăm vài chú cá.
Anh sẽ mở điệu nhạc quen thuộc mình hay ca
Rồi nhìn Em cười trìu mến.
Mình thảnh thơi ở những ngày chủ nhật thật bình yên
Anh uống trà, còn em sẽ đọc cho anh nghe đoản thơ em vừa viết.
Lá trên cành đang vào mùa xanh biếc,
chắc chúng cũng vui mừng nhìn mình thắm thiết bên nhau.
Vậy mà, đó chỉ là mộng ước của riêng mình em thấu,
Bị anh giẫm đạp dưới chân cầu lạnh giá rồi còn đâu?
Rồi em cũng mãi yêu Anh bình yên như mùa hạ.
Chẳng cần đáp trả chỉ lặng thầm ước mong .
Giấc mơ em, rồi em sẽ chẳng dám cùng anh đếm đong.
Vì lại sợ Anh sẽ cùng người khác xây đắp
Vốn liếng của em, đã chẳng nhiều nhặn lắm.
Năm lần bảy lượt Anh cướp lấy rồi,
em thành kẻ trắng tay.
Nhận xét
Đăng nhận xét