19/11/2014 Cuối cùng thì tôi cũng tốt nghiệp. 4 năm đại học, 12 năm học sinh, chưa kể thêm vài ba năm nhà trẻ, mẫu giáo nữa, cũng hơn 20 năm cuộc đời, 1 phần mấy xinh đẹp nhất đời người cuối cùng cũng kết thúc vào một sáng nắng gắt, đầy người và ngập tràn màu xanh. Sinh viên không hẳn vô ưu - vô tư như thời còn là học sinh, những năm tháng sinh viên của những đứa Tỉnh lẽ cũng không hẳn đầy một màu hồng, chẳng lo chẳng nghĩ. Nhưng mà, xét cho cùng, so với cuộc đời xô bồ ngoài kia, những tháng ngày sinh viên hẵng còn đẹp đẽ biết bao nhiêu. Những ngày vội vàng đến lớp, vội vàng chen chúc cho mình một chỗ trong bãi giữ xe hàng ngàn chiếc, "lật đật" xếp hàng thang máy, ăn vội hộp xôi mặn chán ngắt quen thuộc, tranh thủ lôi tập trắc nghiệm ra xem để xíu có bài kiểm tra. Những ngày nhấm nhẳng nhau tan lớp "họp hành" nhau ở căn tin, "con xyz đi kiếm chỗ, giành địa bàn, con abc ra mua nước, tui xếp hàng mua thức ăn", vừa thưởng thức bữa trưa tron
Tình yêu sẽ xoa dịu những nỗi đau. Cho dù là tình đầu cũng đã mang đến nhiều ngọt ngào, sâu lắng. Tình yêu chân thành sẽ chiến thắng những mặc cảm đã qua, gói gọn những điêu ngoa vào tận xa dĩ vãng. Những năm tháng in hằn trên đôi vai tuổi trẻ, sẽ mãi trở thành ký ức đẹp tận mai sau. **** Mối tình đầu năm ấy của tôi là từ năm lớp... 7, ai dà, đừng có cười tôi kiểu như "gớm chưa, mới tí tuổi đầu".. Tôi không biết nên gọi là Tình đầu hay là Cảm xúc đầu nữa, như thế nào cho đúng nhỉ, chắc là cảm xúc đầu, vì suy cho cùng, con bé chưa dậy thì năm lớp 7 đâu đã định hình được hai chữ Tình - Yêu. ^^ Năm ấy, tôi thích cậu bạn ngồi kế bên, cảm xúc bắt đầu như những trang tình yêu gà bông tôi hay đọc trong tập san Thiên thần nhỏ của báo H2T lúc bấy giờ. Đến mãi tận sau này, khi đã ngấp nghé 24 tuổi, tối chợt nghĩ, hay có phải vì suốt ngày dán mũi vào những câu chuyện ngốc xít đáng yêu trên các trang báo mà tự nh
Như những cánh bồ công anh vừa rời nhụy. Tung bay trong gió. Nhiều vùng đất mới sẽ đi qua. Nhiều bến bờ mới sẽ là nơi ghé bước. Sẽ gặp nhiều cơn gió thật mạnh và thậm chí là lốc xoáy, bão táp, thế những, hãy kiên định lên nhé, mạnh mẽ lên nhé... Rồi sau cơn mưa trời lại sáng, và em sẽ lại như... cánh hoa bồ công anh bay trong gió ... ****** Đã từng có không ít lần ước muốn được như cánh hoa bồ công anh bay giữa trời...tự do và vô định... Hình như lúc đó tâm trạng đang rất chơi vơi và không thể nắm bắt. Thả bản thân cứ trôi tự do như thế, giữa bầu trời, giữa dòng đời lững lờ trôi... Năm nay chắc em cũng thế nhỉ, cô học trò vừa qua ngưỡng cửa 12, kết thúc 12 năm đèn sách, khép lại một chặng đường khá dài vừa đi qua, đặt dâu chấm cho một hành trình nhiều mơ ứoc, hoài bảo và cả những ý nghĩ trẻ con, vô tư lự. Tôi nhìn thấy em đứng đó, cầm trên tay "tấm vé" bước về phía trước với nhiều băn khoăn, nuối tiếc và cả hụt hẫng. Tôi nhìn thấy những giọt nước mắt còn
Nhận xét
Đăng nhận xét