LẠI MỘT ĐÊM MƯA

Sài Gòn mưa rồi, là Mưa khóc hay nước mắt em nhạt nhòa?


Ngày em Hai mươi, em hãy còn quá nhiều yêu thương chưa kịp gửi Người đến nỗi mà, gió cứ thầm thì hát mãi khúc ca của ngày nắng mới.
Trong tận sâu thăm con tim chưa một lần hoan hỉ, em Ước gì nơi ấy, giờ này anh đang Nhớ về em. Người yêu dấu ơi, Vì em đã quá yêu anh hay tai vì con tim mỏng manh chỉ biết Yêu dại khờ, yêu đến Lạc lối cả bản thân?
Mặc đúng, mặc Sai, mặc những hững hờ nơi trái tim anh lạnh giá, em vẫn thầm thì những dấu yêu ngày xưa, ngày Mưa và nỗi nhớ cứ song hành bủa vây lấy tâm hồn em. 
Vẫn nhớ, trong một chiều nắng nhạt, lang thang giữa những 

Em sẽ hát khúc tình ca Ước gì
Để một ngày khi Yêu bỏ em đi
Nắng cũng nhạt và chiều thì vội tắt
Nước mắt, bờ vai...là những nỗi đau dài
Em sẽ hát cho cả những Đúng - Sai

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tốt nghiệp và Mùa Rơi

[TÔI 18] MỐI TÌNH ĐẦU

[TÔI 18] TỐT NGHIỆP