[THƠ] CHIỀU

Có một chiều trên phố nhỏ
Em ngồi đó nghe gió hát nghêu ngao
Có một chiều, rất xôn xao
Anh thổi sáo cho bài ca em hát
Chiều nắng nhạt, gió vu vơ
Em mong chờ cho một điều chưa nói
Chiều oi ả vời vợi xa
Anh nhạt nhòa, rồi đi mất
Chiều lâng lâng ôm nỗi nhớ
Gói bơ vơ lẫn mong chờ....giấu đi. 

Rồi yêu dấu thôi mộng mị
Rồi yêu kiều cũng cất bước ra đi
Khúc hát trên sông trong một chiều xa xỉ
Cũng chỉ là chút mặn đắng đầu môi.

Yêu nhau.... để đó...
Có còn hơn không :P 

LTG
Sài Gòn đêm một mình trên gác nhỏ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Tốt nghiệp và Mùa Rơi

[TÔI 18] MỐI TÌNH ĐẦU

[TÔI 18] TỐT NGHIỆP