Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2015

[Review] Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Mov

1 - Diễn xuất diễn viên quá chất Phải nói đây là phim điện ảnh VN đầu tiên mà mình thấy dàn diễn viên tuyệt vời đến như vậy. Mặc dù đa phần là diễn viên nhí nhưng về độ cảm xúc thì bé nào cũng đạt được nét xuất thần cả. Đến giờ, sau 1 đêm mộng mị, mình vẫn còn bị ám ảnh bởi ánh mắt xa xăm của Thiều, cái trong veo của Tường và sự ngại ngùng pha chút ảm đạm trên gương mặt bầu bĩnh Mận. 3 em như bước ra từ những trang truyện mà mình đã đọc bao lâu về trước vậy. 2- Tấm vé quay về tuổi thơ Nói không ngoa, nhưng tuổi thơ tôi lớn lên cùng những trang truyện của bác Ánh.

LẠI MỘT ĐÊM MƯA

Sài Gòn mưa rồi, là Mưa khóc hay nước mắt em nhạt nhòa? Ngày em Hai mươi, em hãy còn quá nhiều yêu thương chưa kịp gửi Người đến nỗi mà, gió cứ thầm thì hát mãi khúc ca của ngày nắng mới. Trong tận sâu thăm con tim chưa một lần hoan hỉ, em Ước gì nơi ấy, giờ này anh đang Nhớ về em. Người yêu dấu ơi, Vì em đã quá yêu anh hay tai vì con tim mỏng manh chỉ biết Yêu dại khờ, yêu đến Lạc lối cả bản thân? Mặc đúng, mặc Sai, mặc những hững hờ nơi trái tim anh lạnh giá, em vẫn thầm thì những dấu yêu ngày xưa, ngày Mưa và nỗi nhớ cứ song hành bủa vây lấy tâm hồn em.  Vẫn nhớ, trong một chiều nắng nhạt, lang thang giữa những  Em sẽ hát khúc tình ca Ước gì Để một ngày khi Yêu bỏ em đi Nắng cũng nhạt và chiều thì vội tắt Nước mắt, bờ vai...là những nỗi đau dài Em sẽ hát cho cả những Đúng - Sai

[Tôi 18] THI ĐẠI HỌC (P.1)

Hình ảnh
I just wanna fly in the sky.   Năm đó, dĩ nhiên tôi cũng háo hức chuẩn bị cho hai kỳ thi quan trọng của cuộc đời mình: thi tốt nghiệp và thi đại học. Năm đó, dĩ nhiên, trong suy nghĩ tôi, Đại học là nhất, được làm sinh viên là số 1, tất cả những gì tôi buồn phiền, những chuyện làm tôi khóc lóc, mệt mỏi, tất cả chúng sẽ được giải quyết triệt - để chỉ cần tôi đỗ - đại - học. :))) Nghe trẻ trâu hăm, à vâng, không đâu, năm ấy, kiến thức thường thức của một con bé ở quê như tôi còn kém lắm, chả được update gì nhiều như bây giờ. Thay vì được lắng nghe ở những "hội thảo" đẳng cấp của những con người thành công nhưng chẳng bao giờ biết đến hai từ sinh - viên, thì tôi - hằng ngày được đắm chìm trong những chuyến xe ra vô của anh chị sinh viên về nghỉ hẻ, nghỉ lễ, được mẹ răng: con thấy chị Chính con nhà cô Hạt không, nghe nói giỏi lắm, năm nào cũng được học bổng, ráng nghen con; mà nhà tôi được cái ở đúng khu "trí thức cao", xung quanh toàn những tấm gương anh hù

[TÔI 18] TÍM BẰNG LĂNG

Sáng nay đến trường, vô tình phát hiện ra chùm bằng lăng nép mình sau lá biếc. Chợt nhận ra, bằng lăng thật đẹp, màu tím đẹp lãng mạn mà nao lòng quá, yên bình và cũng thơ mộng nữa…Trước giờ , chưa hề nhận ra điều đó, đi ngang qua bao lần mà chẳng thèm ngoái nhìn, giờ mới thấy tôi thật vô tâm, vô tình hay hờ hững…. Xin lỗi em, bằng lăng à. Tan trường, chợt nhận ra sự hiện diện của nhành phượng đỏ, đẹp rực rỡ , hoa phượng đầu hạ thật đẹp, đẹp đến mức tôi chẳng còn cảm giác gì nữa, . . Sao đến bây giờ tôi mới nhận ra , phượng vĩ lại đẹp đến nhường ấy, đẹp lắm luôn, … Tôi chẳng còn nghĩ được gì cả…. Nhỏ bạn thở dài, … đẹp làm gì, chỉ thêm buồn thôi mày ơi …Ừ, đúng là buồn thật, buồn đến tê tái lòng, buồn đến quặn thắt… Nhưng. . cho dù thế nào, chúng cũng đâu có lỗi, tôi chỉ thấy yêu nó vô ngần, chẳng còn nghĩ gì xung quanh nữa…chỉ biết, tôi đang rất yêu rất yêu chúng mà thôi… Giờ mới thấy, hình như, tâm trạng càng buồn. . tôi càng có nhiều cảm xúc hơn…hành trình đi đến mi